Kính
thưa quý thính giả,
Trong
mùa Giáng Sinh, chúng ta thường thấy hình ảnh của hang đá hay chuồng chiên, với
hài nhi Giê-xu được đặt nằm trong máng cỏ. Có Ma-ri và Giô-sép ngắm nhìn hài
nhi bên cạnh máng cỏ. Vây quanh cũng có các gã chăn chiên trong các bộ áo quần
rách rưới lam lũ với những chiếc gậy đầu vòng trên tay, tương phản với ba nhà
thông thái trong những y phục sang trọng rực rỡ, đang quỳ xuống để dâng lên hài
nhi Giê-xu các món quà quý giá.
Địa
danh “tiểu thôn Bết-lê-hem”
thường được nhắc đến trong các bài thánh ca Giáng Sinh. Đây là nơi Chúa Cứu Thế Giê-xu
giáng sinh.
Có
những sự kiện xảy ra trước đó, để rồi tại tiểu thôn này, trong một chuồng
chiên, Ma-ri sinh hài nhi Giê-xu, lấy khăn bọc và đặt nằm trong máng cỏ.
Kinh
Thánh có ký thuật, khi cô Ma-ri vẫn còn là trinh nữ, chưa hề ăn ở với người
chồng hứa gả là Giô-sép, thì thiên sứ hiện đến, báo tin cô sẽ thụ thai do bởi
quyền năng siêu nhiên của Thiên Chúa. Thiên sứ cũng hiện đến trong giấc mộng
của Giô-sép, để giải thích cho ông về bào thai Giê-xu trong lòng của cô Ma-ri
và khuyên ông chớ ngần ngại lấy cô làm vợ. Khi tỉnh dậy, Giô-sép làm y theo
lời.
Khi sắp
đến ngày Ma-ri sinh nở, xảy ra sự kiện hoàng đế Augustus ra chiếu chỉ kiểm tra
dân số khắp đế quốc La Mã, bắt buộc mọi người phải trở về quê quán để đăng tên
vào sổ bộ. Thời bấy giờ, xứ Do-thái nằm dưới ách cai trị của người La-mã.
Giô-sép
thuộc giòng họ của vua Đa-vít- vị vua Ysorael. Quê hương của vị vua lẫy lừng
này là Bết-lê-hem, do vậy Bết-lê-hem còn được gọi là “thành Đa-vít”. Theo lệnh
kiểm tra dân số của hoàng đế, Giô-sép lúc ấy đang sống tại Na-xa-rét, đã cùng
với Ma-ri đang mang thai, vượt một khoảng
đường bộ cả trăm cây số, xuôi về hướng nam, trở lại nguyên quán của mình là
Bết-lê-hem để đăng tên vào sổ.
Bết-lê-hem
nằm cách thủ đô Giê-ru-sa-lem vài cây số, có những cánh đồng cỏ để nuôi chiên
và là nơi hằng năm chuyên cung cấp chiên cho đền thờ Giê-ru-sa-lem để làm của
tế lễ. Vua Đa-vít xuất thân tại đây, vốn là một người chăn chiên.
Vào
thời điểm Chúa Giê-xu sắp giáng sinh, thời vàng son của vua Đa-vít đã qua đi
gần hai ngàn năm; thành vua Đa-vít bấy giờ chỉ còn là một tiểu thôn bé nhỏ, hiu
quạnh, nằm im lìm bên cạnh thủ đô Giê-ru-sa-lem.
Khi
Giô-sép và Ma-ri vừa đến Bết-lê-hêm, thì cô chuyển bụng và sinh ra hài nhi
Giê-xu tại đây, ứng nghiệm với lời báo trước của tiên tri Mi-chê hơn 700 năm
trước đó rằng: “Hỡi
Bết-lê-hem Ép-ra-ta, ngươi ở trong hàng ngàn Giu-đa là nhỏ lắm, song từ nơi
ngươi sẽ ra cho ta một Đấng cai trị trong Y-sơ-ra-ên; gốc tích của Ngài bởi từ
đời xưa, từ trước vô cùng” (Mi-chê 5:1)
Quý
thính giả thân mến,
Tiểu
thôn Bết-lê-hêm thường ngày im lìm vắng vẻ; nhưng kể từ khi hoàng đế Augustus
ban chiếu chỉ kiểm tra dân số, những người tha phương khắp nơi trở về quê quán
để đăng tên vào sổ bộ; cộng với các viên chức La-mã cũng đến nơi để thi hành
công vụ, khiến cho một vài quán trọ tại đây đầy người và hết chỗ.
Do quán
trọ không có đủ chỗ ở, Ma-ri phải sanh hài nhi Giê-xu, có thể tại một hang đá,
có thể tại một chuồng chiên. Kinh Thánh, sách Lu-ca 2:7 có xác nhận rằng: “Nàng sinh con
trai đầu lòng, lấy khăn bọc hài nhi đặt nằm trong máng cỏ, vì quán trọ không
còn chỗ”.
Máng cỏ là vật dụng thường thấy trong các chuồng chiên hay chuồng
bò, để đựng cỏ hay rơm, là đồ ăn cho súc vật. Chắc vì không có được giường,
nệm, hay nôi để đặt hài nhi, nên bắt buộc cô Ma-ri phải linh động ứng phó, lấy
khăn bọc hài nhi Giê-xu rồi đặt nằm trong máng cỏ.
Chi
tiết “quán
trọ không còn chỗ” và “máng cỏ” trong câu chuyện giáng
sinh không phải là tình cờ ngẫu nhiên, nhưng Đấng Tạo Hóa muốn gởi một sứ điệp
quan trọng đến mỗi chúng ta.
Cho dù
loài người khước từ Đấng tạo dựng ra mình, chẳng dành một chỗ nào trong đời
sống hay tâm hồn để tiếp đón, nhưng Ngài vẫn đến để bày tỏ tình yêu thương vô
biên đến với mỗi chúng ta.
Cho dù
“quán trọ không còn chỗ”, nhưng Chúa Cứu Thế Giê-xu vẫn đến, vì Ngài đã sửa
soạn thật nhiều chỗ ở trên thiên đàng cho nhiều người bằng lòng đến với Ngài.
Con
Trời giáng thế, không phải trong nơi cung vàng điện ngọc, nhưng nơi chuồng
chiên, là chốn thấp hèn nhất, để đưa tất cả mọi người, kể cả những người hèn hạ
nhất, được trở về nơi vinh hiển cao quý nhất.
Kính
thưa quý thính giả,
Ai nhận
được vinh dự lớn lao ra mắt hài nhi Giê-xu trong đêm Con Trời giáng hạ?
Không
phải các bậc lãnh đạo tôn giáo, cũng chẳng phải hoàng đế hay quý tộc, nhưng
người chăn chiên nghèo khổ, lam lũ, thất học, hôi hám, rách rưới, bị tôn giáo
loại bỏ, bị xã hội khinh thường, lại là những người có được vinh dự lớn lao tột
cùng đó.
Kinh
Thánh có ký thuật:
“...trong miền đó, có mấy kẻ chăn chiên trú
ngoài đồng, thức đêm canh giữ bầy chiên.
Một
thiên sứ của Chúa đến gần họ, và sự vinh hiển của Chúa chói lòa xung quanh, họ
rất sợ hãi.
Thiên
sứ bèn phán rằng:
“Đừng
sợ chi; vì nầy, ta báo cho các ngươi một tin lành, sẽ là một sự vui mừng lớn
cho muôn dân; ấy là hôm nay tại thành Đa-vít đã sanh cho các ngươi một Đấng
Cứu-Thế, là Christ, là Chúa. Nầy là dấu cho các ngươi nhìn nhận Ngài: Các ngươi
sẽ gặp một con trẻ bọc bằng khăn, nằm trong máng cỏ”.
Bỗng
chúc có muôn vàn thiên binh với thiên sứ đó ngợi khen Đức Chúa Trời rằng:
“Sáng
danh Chúa trên các từng trời rất cao,
Bình
an dưới đất, ân trạch cho loài người!”
Sau
khi các thiên sứ lìa họ lên trời rồi, bọn chăn chiên nói với nhau rằng: “Chúng
ta hãy tới thành Bết-lê-hem, xem việc đã xảy đến mà Chúa cho chúng ta hay”.
Vậy, họ vội vàng đi đến đó, thấy Ma-ri, Giô-sép, và thấy
con trẻ đang nằm trong máng cỏ. (Lu-ca
2:8-16)
Tin vui
cứu rỗi là cho tất cả mọi con người, không phân biệt một ai.
Thiên
sứ báo tin giáng sinh cho những người chăn chiên nghèo khổ, bần cùng và vô
vọng.
Khi lớn
lên và bắt đầu thi hành chức vụ, Chúa Cứu Thế Giê-xu đã đến và chữa lành người
mù, người bại, người cùi; nâng đỡ những người cô đơn thất thế, rịt lành vết
thương lòng của những ai mang nặng quá khứ đau thương, biến đổi tấm lòng những
kẻ thâu thuế tham lam bị người đời khinh bỉ, bạn hy vọng cho kẻ cùng đường; vì
lời mời của thiên đàng là cho bạn và cho tôi, cho tất cả mọi người đang khao
khát được cứu rỗi, bất chấp hiện trạng của người đó hiện nay có ra sao đi chăng
nữa.
Quý
thính giả thân mến,
Sau khi
Chúa Giê-xu đã giáng sinh, có các nhà thông thái, cũng rất có thể là các chiêm
tinh gia, ở tận bên phương đông, theo ngôi sao Ngài dẫn đường, lặn lội tìm đến
kinh thành Giê-ru-sa-lem và sau đó đến tận ngay tiểu thôn Bết-lê-hem, để bái
lạy, mở các hộp châu báu, dâng lên hài nhi Giê-xu vàng, trầm hương và nhựa
thơm.
Rất có
thể, thói quen tặng quà cho nhau vào
dịp Giáng Sinh xuất phát từ sự kiện các nhà thông thái đã lặn lội từ
phương xa để tìm đến và dâng các lễ vật lên Con Trời.
Sự kiện
các nhà thông thái tìm đến với hài nhi Giê-xu cho biết tin vui cứu rỗi đến từ
Thiên Chúa là cho mọi dân tộc khắp mọi nơi trên thế giới, không hề bị giới hạn
trong một ranh giới địa lý hay chủng tộc.
Chúng
ta đã vừa điểm qua những nhân vật mà Kinh Thánh có đề cập đến trong sự kiện
Giáng Sinh.
Thế còn
Santa Claus hay Ông Già Nô-ên
thì sao?
Bỏ qua
những chi tiết huyền thoại như Ông Già Nô-ên sống ở Bắc cực với những người
lùn; hàng năm cởi chiếc xe có tám con tuần lộc kéo, bay đi khắp nơi trên thế
giới để phát quà cho các em nhỏ; thực ra đây là nhân vật có thật, sống vào
khoảng năm 350 sau Chúa Giáng Sinh.
Ông Già
Nô-ên chính là thánh Nicholas, giám mục của địa phận Myra ,
thuộc nước Lycia ,
hay Thỗ Nhĩ Kỳ ngày nay. Ông là người vô cùng tốt bụng và giàu tình thương,
dành trọn cuộc đời để giúp đỡ, cung cấp đồ ăn, thức uống, áo quần, chỗ ở và
phương kế sinh nhai cho rất nhiều người nghèo khổ và nhiều trẻ em bất hạnh. Ông
thường giúp đỡ kín đáo, như bỏ tiền vào các cửa sổ hay các đôi giày trước ngõ
của các gia đình nghèo.
Có phải
vì vậy mà mới sinh ra huyền thoại vào mùa Giáng Sinh, Ông Già Nô-ên thường lẻn
đi vào nhà qua cột ống khói lò sưởi, bỏ quà vào các đôi vớ cho các em nhỏ vào
lúc nửa đêm, khi các em đang ngủ say?
Còn
truyền thống trưng bày một cây thông
xanh, có treo các hình trang trí và các giây đèn chiếu lấp lánh, thoạt
tiên xuất phát từ nước Đức.
Có
người cho rằng, Martin Luther là nhà cải cách giáo hội vào thế kỷ 16, vào một
đêm Giáng Sinh, trên con đường trở về nhà đầy tuyết phủ, ông bỗng bị thu hút
trước ánh sáng lấp lánh tuyệt đẹp của một ngôi sao trên bầu trời cao, nhìn qua
những cành lá đan nhau của một cây thông.
Để dựng
lại nét lại tuyệt vời này cho vợ và con cùng thưởng thức, khi về nhà, ông bứng
lên một cây thông ngoài vườn, đem vào vườn ươm cây, gắn trên các cành của cây
thông này những ngọn nến đang cháy, để ngắm nhìn những tia sáng lấp lánh xuyên
qua những cành lá thông.
Quý
thính giả thân mến,
Ngày
nay, trên cây thông của mùa Giáng Sinh, có nhiều hình trang trí đẹp mắt khác
nhau, nhưng chắc chắn không thể nào thiếu một ngôi sao thật lớn, để nhắc lại
ngôi sao dẫn đường năm nào, đã dẫn đưa các nhà thông thái từ bên phương trời
đông xa xôi, tìm đến để ra mắt, thờ lạy và dâng những của lễ quý nhất lên Đấng
Cứu Tinh của nhân loại vừa giáng sinh.
Kể từ
đêm Giáng Sinh đầu tiên cho đến nay đã được hơn hai ngàn năm, Giáng Sinh đã trở
thành mùa lễ hội lớn nhất trên thế giới, có pha trộn với rất nhiều truyền thống
và tập tục khác nhau ở những quốc gia khác nhau.
Ước
mong sao giữa muôn vàn xôn xao của mùa Giáng Sinh, với vô số sắc màu và âm
thanh, bạn và tôi nhận lại được ngôi sao dẫn đường năm nào, để tìm trở về nơi
tiểu thôn Bết-lê-hêm hiu quạnh, với hài nhi Giê-xu nằm trong máng cỏ, là trọng
tâm chính của mùa lễ hội này, để nghe tâm hồn rung động xao xuyến vì tình yêu
bao la của Thiên Chúa dành cho mỗi con người, dành cho riêng bạn, dành cho
riêng tôi.
Kinh
Thánh trong I Giăng 4:9-10 có chép: “Đây
là cách Đức Chúa Trời biểu lộ tình yêu thương của Ngài giữa vòng chúng ta: Đức
Chúa Trời đã sai Con Một của Ngài đến thế gian để nhờ Con ấy chúng ta được
sống. Tình yêu thương ở trong điều này: Không phải chúng ta đã yêu kính Đức
Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu thương chúng ta và sai Con Ngài làm sinh tế hy
sinh chuộc tội lỗi chúng ta”.
Merry
Christmas! Chúc mừng Giáng Sinh!
Thân
chào quý vị và các bạn.
Tùng Tri- Phát Thanh Hy Vọng
Mọi đóng góp về bài vở xin liên hệ tới chúng tôi qua email:
luaphucamhp@yahoo.com
Trang Hoithanhkienbai Blog: Một trang chia sẻ cho bạn về niềm tin nơi Thượng Đế trong Đức Chúa Giê-xu Christ: Tin tức, dưỡng linh, đời sống, hôn nhân, vvv..