Ông bác sĩ nọ, học rộng, tài cao, lão thông các khoa thiên văn, cách trí, địa dư, nổi tiếng là một ngôi sao sáng trên nền hoc vấn. Vả, ông lại đem những điều mình đã biết mà bảo người khác, nhứt là những bọn tôi tớ, lao công, ông lại càng thích nói cho họ nghe lắm. Một bữa ông đi thuyền đêm. Trời thanh, biển lặng, trên dưới xanh biếc một màu. Ông ngước mắt lên trời, thấy các vì sao vằng vặc, Bác sĩ hứng thú nói chuyện thiên văn, bèn chỉ một ngôi sao mà hỏi chú lái thuyền rằng: -Chú biết tên ngôi sao kia không? Chú lái đáp: - Tôi là người chở thuyền, biết đâu sự đó. -Vậy thì chú chưa học khoa thiên văn sao? -Chưa. -Đáng tiếc! Đáng tiếc! Khoa thiên văn là một bộ phận trong mạng sống của người ta; nếu chú chưa học thì thật là thiếu quá. Bác sĩ lại móc túi ra lấy một vật, giơ cho chú lái coi, rồi hỏi: -Vật nầy có phải loài kim hay không? -Tôi chưa hề học qua, biết đâu nó là loài kim hay không phải loài kim! -Đáng tiếc! Đáng tiếc! Chú không biết cả cái đồng hồ là thuộc về loại gì? Thì uổng cho mạng sống chú lắm! Bác sĩ lại tháo cái kính trắng gọng vàng đang cập trên mũi bảo chú lái rằng: -Người ta làm cái kính nầy thế nào, chắc chú biết chớ? Chú lái nổi quạu mà rằng: -Ông khéo lôi thôi! Sao cứ đem những cái tôi đây không biết và không cần biết đến mà hỏi mãi như thế? -Chao ôi! cả đến cái đó cũng không biết sao? Như vậy, được sống làm người còn quý nỗi gì? Giây lát, cảnh trời biển đổi, giông tố ầm ầm kéo đến. Chiếc thuyền chòng chành giữa biển, thiếu điều chìm đắm mấy lần. Chú lái vôi hỏi Bác sĩ rằng: -Ông biết bơi không? Bấy giờ bác sĩ sợ hãi quá, người run rẩy, mặt xám xanh, ú ớ rằng: Không. Nguy mất! Nguy mất! Đi biển mà không biết bơi, gặp cơn gió to sóng cả nầy, chẳng những mất một bộ phận mạng sống hoặc quá nữa mạng sống thôi đâu, mà đấn tất cả mạng sống cũng sẽ vào bụng cá nữa đấy! Bác sĩ thấy chú lái nói xói mình, vừa thẹn vừa tức. Song những điều mình học trước kia nay thành vô dụng, cho nên chỉ đành chịu nhịn nhục, ngồi đợi cho thuyền chìm đắm mà thôi. Hỡi các em! Chuyện này có ý dạy rằng kẻ nào chăm nghiên cứu khoa học thế gian, mà không lo đến linh hồn và đời sau, thì tới lúc hấp hối phải bối rối sợ hãi giữa cách vực sâu ngăn cách sự sống với sự chết, chớ quyết không thể nhờ cậy trí khôn thế gian mà yên ổn vượt qua được. Các em cũng đừng lầm là chuyện có ý bảo người đời không nên học đâu. Đức Chúa Trời ban thông minh tài lực cho ta, ta phải dùng hết thông minh tài lực mới không phụ phàng cái ân tứ đó. Nầy, có sự học bề trong, có sự học bề ngoài, không thể bỏ hẳn một thứ nào được. Nhưng, nếu chỉ lo học tập để mở mang trí khôn mà không nhờ đạo Tin Lành của Đấng Christ để được cứu rỗi linh hồn, thì suốt cõi đời đời, phải chịu thiệt hại. Vậy, các em đừng nên coi khinh khoa học, mà cũng phải trọng linh hồn, mới là trọn vẹn.
Mọi đóng góp về bài vở xin liên hệ tới chúng tôi qua email:
luaphucamhp@yahoo.com
Trang Hoithanhkienbai Blog: Một trang chia sẻ cho bạn về niềm tin nơi Thượng Đế trong Đức Chúa Giê-xu Christ: Tin tức, dưỡng linh, đời sống, hôn nhân, vvv..
0 Ý Kiến- Bình Luận- Nhận Xét :
Đăng nhận xét
NỘI QUY ĐĂNG NHẬN XÉT
» Hội Thánh Kiền Bái Blog cảm ơn bạn đã giành chút thời gian để đọc bài viết.
» Nếu có thắc mắc hay góp ý, bạn hãy để lại một nhận xét. Nhớ ĐỪNG ẨN DANH vì đây là điều TỐT để gây dựng Cơ Đốc.
» Nếu thấy bài viết hay hãy chia sẻ với những người thân, bạn bè biết.
» Vui lòng đăng những nhận xét, bình luận phải lịch sự và gõ tiếng Việt có dấu .
Những lời comment thiện ý của bạn sẽ giúp trang Hoithanhkienbai Blog ngày một phát triển! Thank you!!!