Hôm nay:

BÀI VIẾT- BÀI LUẬN- GHI CHÚ

Xem tất cả Các bài luận- viết »

ĐỜI SỐNG CƠ ĐỐC

Xem tất cả Đời sống Cơ Đốc»

CHUYÊN MỤC HỎI ĐÁP

Xem tất cả Câu hỏi đáp »

.
Hội Thánh Kiền Bái » » 95 Luận Đề Của Martin- Luther (2/2)

95 Luận Đề Của Martin- Luther (2/2)

Đăng bởi Bùi Qúy Đôn | Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

In bài
Cỡ chữ: +A =A -A






46. Cơ-đốc-nhân phải được dạy-dỗ rằng trừ phi họ có nhiều hơn những gì họ cần, họ bắt-buộc phải giữ lại những gì cần-thiết cho chính gia-đình họ, và không được dùng phung-phí cho giấy ân-xá dưới bất-cứ hình-thức nào.
47. Cơ-đốc-nhân phải được dạy-dỗ rằng việc mua giấy ân-xá là vấn-đề tự-ý, không phải là điều răn.

>>> Xem : 95 Luận Đề Của Martin- Luther phần 1

48. Cơ-đốc-nhân phải được dạy-dỗ rằng khi ban cho sự ân-xá, vị Giáo-hoàng cần, và do đó, ông cũng mong-mỏi những lời cầu-nguyện khẩn-thiết của họ dành cho ông hơn là những món tiền các Cơ-đốc-nhân này đem đến.
49. Cơ-đốc-nhân phải được dạy-dỗ rằng những sự ân-xá của vị Giáo-hoàng là có ích, nếu họ không đặt niềm tin vào chúng, nhưng chúng hoàn-toàn là có hại, nếu bởi vì cớ chúng mà họ mất đi lòng kính-sợ Đức Chúa Trời.
50. Cơ-đốc-nhân phải được dạy-dỗ rằng nếu vị Giáo-hoàng biết được những thủ-đoạn vòi tiền của những người giảng-dạy về sự ân-xá, thì người sẽ ước thà rằng ngôi vương-cung thánh-đường St. Peter bị thiêu-huỷ thành tro bụi còn hơn là để ngôi nhà này được dựng nên bằng da thịt, máu xương của bầy chiên người.
51. Cơ-đốc-nhân cần được dạy-dỗ rằng điều mà vị Giáo-hoàng ước-muốn , và đồng thời cũng chính là bổn-phận của người, là phải đem tiền của chính mình đi cho rất nhiều người khác mà trước đây đã bị những kẻ rao bán sự ân-xá dụ-dỗ tiền-bạc, cho dù người phải bán đi ngôi vương-cung thánh-đường St. Peter để làm việc ấy.
52. Sự bảo-đảm cứu-rỗi nhờ thư ân-xá là vô-ích, ngay cả khi người được ủy-nhiệm, không đâu, ngay cả khi chính vị Giáo-hoàng đặt linh-hồn của người lên để bảo-đảm.
53. Những kẻ nào mà bưng-bít lời Chúa để hoàn-toàn không được rao-giảng tại một số Hội-thánh hầu cho sự ân-xá được rao giảng ở những chỗ khác, thì ấy là kẻ thù của Đấng Christ và của vị Giáo-hoàng.
54. Khi trong cùng một bài giảng mà người ta dùng thời-gian bằng hay nhiều hơn để giảng về sự ân-xá so với thời-gian giảng lời Chúa, thì điều này làm thương-tổn đến Lời của Đức Chúa Trời.
55. Ý-định của vị Giáo-hoàng bắt-buộc phải là, nếu sự ân-xá, vốn là một việc rất nhỏ, được đón mừng bằng một tiếng chuông cùng một lần diễn-hành và nghi-lễ, thì Phúc-âm của Chúa, chính là một điều thật vĩ-đại, phải được rao-giảng với một trăm hồi chuông, một trăm lần diễn-hành và một trăm lần nghi-lễ.
56. Những “ bảo-vật của Hội-thánh ” mà vị Giáo-hoàng đã dùng để ban phát bùa giải-tội, đã không được nêu tên đúng mức và cũng không được biết đến trong vòng dân-sự của Đức Chúa Trời.
57. Rằng chúng không phải là bảo-vật tạm-thời là điều rõ-ràng lắm, bởi vì rất nhiều kẻ bán rao đã không ban những bảo-vật này ra một cách dễ-dàng đâu, nhưng chỉ thâu-lượm chúng mà thôi.
58. Và chúng cũng không là những công-đức của Đấng Christ và của các Thánh, bởi vì ngay cả khi không có vị Giáo-hoàng, thì những điều này trở nên ân-điển cho con người bề trong, và là thập-tự-giá, sự chết, và địa-ngục cho con người bề ngoài.
59. Thánh Lawrence nói rằng những bảo-vật của Hội-thánh là những kẻ nghèo-khó của Hội-thánh, nhưng người nói vậy là theo như cách dùng ngôn-từ của thời người đang sống.
60. Chúng tôi có thể nói một cách không cẩu-thả rằng chìa khóa của Hội-thánh, mà đã được ban-cho bởi công-đức của Đấng Christ, chính là bảo-vật ấy;
61. Bởi vì điều chúng ta thấy rõ là để có thể xóa-bỏ những hình-phạt và những trường-hợp được dành riêng cho người, thì thẩm-quyền của vị Giáo-hoàng tự nó đã là đủ.
62. Bảo-vật thật của Hội-thánh là Phúc-âm chí-thánh của sự vinh-hiển và ân-điển của Đức Chúa Trời.
63. Nhưng bảo-vật này lẽ tự-nhiên là đáng ghét nhất, vì nó khiến kẻ đầu trở nên kẻ sau rốt.
64. Mặt khác, bảo-vật bùa giải-tội thì lẽ tự-nhiên là dễ chấp-nhận nhất, vì nó khiến kẻ sau rốt trở nên kẻ đầu.
65. Thế nên, những bảo-vật của Phúc-âm là những cái lưới mà trước đây họ quen dùng để đánh lưới những con người của sự giàu-có.
66. Còn bảo-vật của bùa giải-tội là những cái lưới mà bây giờ họ dùng để đánh lưới những sự giàu-có của con người.
67. Những bùa giải-tội mà các thầy giảng kêu lên rằng ấy là “những ân-điển vĩ-đại nhất”, thì đã được người ta biết quả là có như vậy, nếu chỉ nói đến việc chúng góp phần vào sự gia-tăng lợi-lộc.
68. Nhưng thực ra chúng là những ân-điển nhỏ nhất so với ân-điển của Đức Chúa Trời và sự đạo-đức của Thập-tự-giá.
69. Các giám-mục và cha xứ bắt-buộc phải công-nhận sự uỷ-nhiệm của ân-xá bởi sứ-đồ bằng tất-cả lòng tôn-kính.
70. Nhưng họ còn bị bắt-buộc nhiều hơn thế nữa, là họ phải mở mắt to để nhìn cho rõ, lắng tai nghe thật chăm-chú, vì e rằng những thầy giảng này rao-giảng những giấc mơ riêng của họ thay vì rao giảng những gì theo sự uỷ-nhiệm của vị Giáo-hoàng.
71. Người nào mà nói nghịch lại lẽ thật về sự ân-xá bởi sứ-đồ, nguyện cho hắn bị tuyệt-thông (a-na-them) và bị rủa-sả !
72. Nhưng người nào chống-trả lại dục-vọng và sự cấp phép cho các thầy giảng bùa ân-xá, thì nguyện người ấy được hưởng phước!
73. Vị giáo-hoàng đã làm việc công-chính khi người cảnh-cáo những kẻ đã dùng mọi xảo-thuật để mưu-định sự thương-tổn của việc mua bán thư ân-xá.
74. Nhưng người còn định cảnh-cáo nhiều hơn thế nữa những kẻ nào dùng chiêu-bài ân-xá để mưu-định sự thương-tổn của tình yêu-thương và lẽ thật thánh-thiện.
75. Nếu ai nghĩ rằng sự ân-xá của vị Giáo-hoàng là vĩ-đại đến độ chúng có thể xóa sạch tội cho một người ngay cả khi người ấy đã phạm một tội lớn không tưởng được và đã xâm-phạm đến người mẹ của Đức Chúa Con – thì đấy là sự điên-cuồng.
76. Trái lại, chúng tôi nói rằng, sự ân-xá của vị Giáo-hoàng không đủ sức để xóa đi những tội dù nhỏ nhất của những tội loại không đáng chết.


77. Người ta còn nói rằng, ngay cả thánh Phi-e-rơ (Phê-rô) nếu bây giờ là vị Giáo-hoàng, cũng không thể ban cho ân-điển lớn hơn được; đây là lời phạm-thượng đối với thánh Phi-e-rơ (Phê-rô) và đối với vị Giáo-hoàng.
78. Trái lại, chúng tôi nói rằng, ngay cả vị Giáo-hoàng hiện-tại, hay bất-kỳ một vị Giáo-hoàng nào nói chung, đều có sẵn những ân-điển lớn hơn để người tuỳ-tiện xử-dụng; tức là Phúc-âm, quyền-năng, ơn-tứ chữa bệnh, vân vân… như đã được chép trong 1 Cô-rinh-tô 12.
79. Nếu người ta nói rằng thập-tự-giá, khi được chạm-trổ cầu-kỳ bằng huy-hiệu của vị Giáo-hoàng , vốn là sự xếp-đặt (bởi những kẻ rao-giảng về thư ân-xá), thì có giá-trị ngang với Thập-tự-giá của Đấng Christ, thì ấy là tội phạm-thượng.
80. Các vị giám-mục, linh-mục và các vị giáo-sư thần-học nào mà cho phép những câu chuyện như vậy lan-truyền trong vòng dân-sự thì sẽ có một món nợ phải trả.
81. Sự giảng-dạy không hạn-chế về thư ân-xá này khiến cho sự việc trở nên không dễ-dàng, cho ngay cả những người giầu kiến-thức, để có thể cứu-vãn sự tôn-kính mà vị Giáo-hoàng đáng được hưởng khỏi bị hoen-ố, kể cả việc cứu-vãn khỏi những câu hỏi tinh-tế của hàng giáo-dân.
82. Tức họ nói rằng :” Tại sao vị Giáo-hoàng lại không đại-phóng-thích ngục luyện-tội vì cớ tình yêu-thương, và vì nhu-cầu cấp-bách của những linh-hồn hiện đang ở đó, mà lại cứu vô-số kể những linh-hồn để được những món tiền đáng thương, rồi dùng tiền đó để xây thánh-đường ? Những lý-do đầu thật công-bình, còn những lý-do sau thì thật là vụn-vặt.”
83. Còn nữa :” Tại sao những thánh-lễ an-táng và kỷ-niệm tang-lễ cho người đã chết vẫn còn được tiếp-tục, và tại sao vị Giáo-hoàng lại không thay mặt cho họ hoàn lại, hay cho phép rút ra khoản tiền hứa dâng, bởi vì việc cầu-nguyện cho người đã được cứu-chuộc là điều sai-trật? “
84. Còn nữa :” Sự đạo-đức mới này của Đức Chúa Trời và của vị Giáo-hoàng là như thế nào, khi chỉ vì tiền mà các Đấng ấy lại cho phép một người vốn là vô đạo-đức và là kẻ thù của các Đấng ấy, mua ra khỏi ngục luyện-tội một linh-hồn đạo-đức của một người bạn Đức Chúa Trời, mà các Đấng ấy lại không vì chính nhu-cầu của linh-hồn đạo-đức thân-yêu ấy mà giải-thoát linh-hồn này bởi cớ một tình yêu-thương đơn-thuần ?
85. Còn nữa :” Tại sao qua những dữ-kiện thực-tế và qua sự không xử-dụng cho thấy rằng những kinh giải-tội đã bị mất hiệu-lực và đã chết từ lâu rồi, mà bây giờ chúng lại được xem là đủ điều-kiện qua sự ban-bố bùa giải-tội, như thể là chúng vẫn còn sống, và đang sống một cách mạnh-mẽ ?
86. Còn nữa :” Tại sao vị Giáo-hoàng, ngày hôm nay vốn là người mà sự giàu-có còn hơn cả người giàu nhất của những người giàu, lại không dùng tiền của chính mình để xây ngôi vương-cung thánh-đường St. Peter, mà lại dùng tiền của những tín-đồ nghèo để xây ? “
87. Còn nữa :” Vị Giáo-hoàng tha những gì, và người ban-bố sự dự-phần nào cho những người mà qua sự ăn-năn hoàn-toàn của họ, họ có quyền được hưởng sự tha-tội hoàn-toàn và được dự-phần hoàn-toàn ?
88. Còn nữa :” Có ơn-phước nào đến với Hội-thánh lớn hơn bằng ơn-phước khi vị Giáo-hoàng ngày hôm nay chỉ cần làm một lần những gì người mà trước đây người phải làm hằng trăm lần mỗi ngày, và ban-phát được cho mọi tín-đồ những sự tha-tội và dự-phần này ?
89. “ Bởi vì vị Giáo-hoàng, qua sự ân-xá của người , đi tìm-kiếm sự cứu-rỗi cho linh-hồn hơn là đi tìm tiền-bạc, thì tại sao người lại đình-chỉ những bùa giải-tội và thư ân-xá đã được ban-bố từ trước đến bây giờ, trong khi những vật này có thực-quả tương-đương ?
90. Nếu chỉ dùng sức mạnh để bắt-phục những sự tranh-luận và ngờ-vực của hàng giáo-dân, mà không giải-quyết bằng cách trình-bày lý-lẽ, tức là phơi-bày Hội-thánh và vị Giáo-hoàng cho kẻ thù bêu-riếu, và làm cho các Cơ-đốc-nhân buồn lòng.
91. Cho nên, nếu những thư ân-xá được rao giảng theo tâm-linh và tâm-trí của vị Giáo-hoàng, thì tất-cả những ngờ-vực này sẽ được hóa-giải dễ-dàng; không phải vậy, chúng sẽ không còn hiện-hữu.
92. Vậy đó, hỡi những tiên-tri nào mà nói với dân-sự của Đấng Christ rằng :” Bình-an, bình-an “ , trong khi không có sự bình-an, các ngươi hãy dang xa ra !
93. Nguyện ơn-phước đến cho những tiên-tri nào nói với dân-sự của Đấng Christ là :” Thập-tự-giá, thập-tự-giá , “ trong khi không có thập-tự-giá!
94. Cơ-đốc-nhân phải được thúc-dục rằng họ cần phải bền-đỗ trong việc theo Đấng Christ, là Đầu của họ, để vượt qua những hình-phạt, sự chết, và địa-ngục:

95. Và vì thế, họ sẽ trở nên tin-quyết về việc vào thiên-đàng qua nhiều sự khổ-nạn, hơn là qua sự bảo-đảm bình-an.

Hội Thánh Tin Lành Kiền Bái
(Sưu tầm)



Mọi đóng góp về bài vở xin liên hệ tới chúng tôi qua email: luaphucamhp@yahoo.com


Trang Hoithanhkienbai Blog: Một trang chia sẻ cho bạn về niềm tin nơi Thượng Đế trong Đức Chúa Giê-xu Christ: Tin tức, dưỡng linh, đời sống, hôn nhân, vvv..


Share this article :
Blogger Comments ( 0 )
Facebook Comments( )
Google Comments

0 Ý Kiến- Bình Luận- Nhận Xét :

Đăng nhận xét



NỘI QUY ĐĂNG NHẬN XÉT
» Hội Thánh Kiền Bái Blog cảm ơn bạn đã giành chút thời gian để đọc bài viết.
» Nếu có thắc mắc hay góp ý, bạn hãy để lại một nhận xét. Nhớ ĐỪNG ẨN DANH vì đây là điều TỐT để gây dựng Cơ Đốc.
» Nếu thấy bài viết hay hãy chia sẻ với những người thân, bạn bè biết.
» Vui lòng đăng những nhận xét, bình luận phải lịch sự và gõ tiếng Việt có dấu .
Những lời comment thiện ý của bạn sẽ giúp trang Hoithanhkienbai Blog ngày một phát triển! Thank you!!!

SỨC KHỎE- ÐỜI SỐNG

Xem tất cả Sức khoẻ đời sống »

SẮC ÐẸP

Xem tất cả Sắc đẹp »

GIA CHÁNH

Xem tất cả Gia chánh »

MẸ & BÉ

Xem tất cả Mẹ và bé »