BÀI VIẾT BẢN DỊCH KINH THÁNH TIẾNG VIỆT 1926
Hiện nay tại Việt Nam đã có nhiều bản dịch
KT rất tốt gần gũi với người đọc về văn phong, ngữ nghĩa. Tuy nhiên
chưa có một bản dịch việt ngữ nào có thể thay thế được bản dịch
1926 trong lòng các tín hữu Việt Nam trong 100 năm qua. Vì vậy tôi chọn
bản dịch 1926 để thảo luận cùng lớp.
Đôi nét về dịch giả Phan Khôi[1]:
Phan Khôi, hiệu Chương Dân,
Tú Sơn (Tout Seul), bút danh Thông Reo, Tân Việt, Khải Minh Tử, sinh ngày 06
–10 -1887(nhằm ngày 20. 8. năm Đinh Hợi) tại làng Bảo An, Huyện Diên Phước,
Tỉnh Quảng Nam (nay là làng Bảo An, Xã Điện Quang, Huyện Điện Bàn, Tỉnh Quảng Nam.) Cha
là Phó bảng Phan Trân, từng là Tri phủ Diên Khánh (Khánh Hoà), mẹ là bà Hoàng
Thị Lệ, con gái Tổng đốc Hoàng Diệu. Cụ Phan Trân có hai người con, một trai là
Phan Khôi và một gái là Phan Thị Diệm, sinh năm 1890.
Phan Khôi là học trò của
chí sĩ Trần Quý Cáp, của thầy Phan Thành Tài, thầy Lê Hiên. Ngay từ nhỏ, Phan
Khôi đã nổi tiếng là người thông minh, học giỏi và hay … lý sự.
Năm 1906, lúc vừa 19 tuổi,
thi Hương tại Huế và đậu Tú tài Hán học, nên thường được gọi là Tú Khôi.
Phan Khôi là một người xuất
sắc về nhiều lĩnh vực của học thuật. “Từ một nhà hoạt động duy tân, nhà báo,
nhà thơ, nhà lý luận… Ở bộ môn nào ông cũng tỏ ra rất sắc sảo độc đáo mà có lẽ
một vị Tiến sĩ cũng khó bắt kịp tài năng, bút pháp và lý luận của ông.”[2].
Giáo sư Thanh Lãng có một
nhận định về tài lý luận trong cách viết báo của PK khá xác đáng như sau: “Lý
luận rất rắn mà không đài các, đả kích đến nơi mà không kiêu căng, cho nên
thường người bị đả kích không thể giận ông. Mà ông cũng chẳng để cho họ có thì
giờ mà giận. Cái hồn nhiên của ông làm cho cả thù địch của ông nếu không
ghét ông thì cũng nể ông.” [3]
Nhận xét về văn nghiệp của
PK, nhà thơ Lưu Trọng Lư nói rằng PK “quả là người viết quốc ngữ đúng đắn hơn
hết, yêu chữ quốc ngữ với tất cả sự từng trải của một người đã sống khắp ba kỳ,
quen thuộc với những lối phát âm, với những thổ ngữ …” [4]
Còn giáo sư Hoàng Tuệ thì
viết rằng: “Phan Khôi là nhà văn hoá rất quý trọng tiếng Việt, quyết tâm bảo vệ
ngôn ngữ dân tộc.” [5]. Nhà thơ Nguyễn Vỹ thì nhận xét về PK là “một trong
các nhân vật nổi tiếng nhất trên văn đàn Việt Nam với ngọn bút sắc sảo có một
không hai… Chính ông là người đã mở ra một chân trời mới cho văn chương Việt
Nam nói chung và Thơ mới nói riêng.”[6]
Giáo hội Tin Lành đầu tiên:
Theo sử liệu thì vào năm
1533, có một người Tây phương được phép rao giảng đạo Thiên Chúa ở tỉnh Nam Sơn
(Nam Ðịnh). Sau đó nhiều Giáo sĩ Công Giáo Âu châu đã đến Việt Nam để truyền giáo. Mãi cho đến năm 1624, có một giáo sĩ
người Pháp, một học giả tài ba lỗi lạc, là Cha Ðắc Lộ hay Alexandre de Rhodes
đến Việt Nam. Ông hoạt động cả miền
bắc lẫn miền nam trong 22 năm. Ông thành thạo ngôn ngữ, lịch sử, địa lý Việt Nam, và đã hoàn tất việc chuyển đổi chữ nôm ra tiếng Việt
dùng mẫu tự La-tinh. Với vài thay đổi và tu chỉnh sau này, ngôn ngữ do ông soạn
thảo đã trở thành quốc ngữ vào cuối thập niên 1910. Trong giai đoạn phôi thai
của loại chữ viết mới, các Linh Mục đã bắt đầu viết các sách từ vựng Việt Nam La-tinh... Vào năm 1872, Giáo Hội Công Giáo phát hành
những phần Kinh Thánh rời rạc đầu tiên bằng Việt Ngữ. Các bản nầy được dành
riêng cho hàng giáo phẩm sử dụng mà thôi.
Khi đạo Tin Lành đến Việt Nam vào năm 1911, một số
sách Phúc Âm đã được dịch ra tiếng Việt với mục đích chuẩn bị cho công việc
truyền giáo. Vào năm 1916, Hội Truyền Giáo Phúc Âm Liên Hiệp (C&MA) bắt đầu
cho phiên dịch toàn bộ Kinh Thánh sang tiếng Việt. Công trình này
kéo dài gần 10 năm và đến năm 1926, các tín hữu Tin Lành Việt Nam đã có bộ Kinh
Thánh đầu tiên bằng ngôn ngữ của mình do Thánh Kinh Hội Liên Hiệp (United Bible
Societies) xuất bản. Bản dịch này do một nhóm học giả gồm có nhà văn Phan Khôi,
ông bà Giáo Sĩ William C. Cadman, Giáo Sĩ John D. Olsen thực hiện với sự giúp
đỡ của một số thành viên khác trong đó có: cụ Trần Văn Dõng, sinh viên trường
Cao Đẳng Đông Dương, cụ Tú Phúc và vài học giả khác. Tuy nhiên người phiên dịch
chính là cụ Phan Khôi.
Một số nguyên tắc dịch của Phan Khôi:
Trong việc dịch, Phan Khôi
kiên trì một nguyên tắc: "Bất kỳ dịch sách gì, tôi đều muốn dịch cho đúng
nguyên văn nguyên ý. Hễ sai với nguyên văn nguyên ý là tôi sẽ đứng một bên nhắc
chừng cho".[7]
Theo chính lời Phan Khôi mà Lại Nguyên Ân sưu tập
được thì ông dịch trọn bộ Tân ước và một phần ba Cựu
ước: “Tôi đã từng dịch kinh điển đạo Cơ Đốc từ tiếng Pháp và tiếng Tàu
ra tiếng Việt Nam. Hồi đó tôi làm việc ấy dưới quyền hai ông bà mục sư
W.Cadman. Tuy họ coi tôi là người trọng yếu lắm trong việc dịch, nhưng dầu đến
một câu trong đó họ cũng không để toàn quyền về tôi. Gặp câu nào nghĩa hơi khó
một chút thì bà Cadman đem nhiều bổn sách ra mà đối chiếu, – vì bà biết đến 13
thứ tiếng – để chọn lấy nghĩa nào đúng nhất. Phần chúng tôi dịch chỉ có bộTân
ước và một phần ba Cựu ước thôi, song mất đến 5 năm
mới thành.”[8]
Thêm vào đó, Mục sư Đặng Ngọc Báu, sau khi công
nhận Phan Khôi là dịch giả&hiệu đính chính, đã cho người viết thêm
chi tiết về bà Grace Cadman, vợ Mục sư Cadman, người đã đảm trách phần hoàn
thành việc phiên dịch Kinh Thánh (đúng như Phan Khôi có lần thuật lại): “[B]ản
dịch của Ông Bà Mục sư William Cadman (mà tôi tin là hầu hết do Nhà Văn Phan
Khôi dịch và hiệu đính khi xưa). Tôi được biết Bà Cadman giỏi tiếng Greek
hơn mọi người trong Ban Phiên Dịch lúc bấy giờ.”[9]
Một số lời nhận định về bản dịch Kinh Thánh của Phan Khôi năm 1926:
Thời Gian Dịch Kinh Thánh
Phan Khôi đã dịch phần lớn Kinh Thánh trong 5 năm: “Sau
hết, tôi xin có lời cảm ơn ông bà Mục sư Cadman đã gởi tặng tập báo nầy cho
tôi. Vì tôi làm chung việc dịchKinh Thánh với ông trong 5 năm
(1920-1925), biết ông là người yêu lẽ thật, nên thấy trái thì nói, tôi chẳng
lấy làm ngại chút nào. Trong bài nầy, nếu có chỗ nào bổ ích cho việc biên tập
của ông thì có lẽ là một đoạn cuối cùng đó.”[10]
Tiến sĩ Nguyễn Thanh
Xuân viết: “Từ năm 1919, sau khi dịch bảy sách trong Tân ước, vợ chồng W. C.
Cadman được sự giúp đỡ của văn sĩ Phan Khôi (1887 – 1960) dịch Cựu ước ra quốc
ngữ và đến năm 1925 thì họ hoàn tất.” [11]Như vậy, để có được bản Kinh Thánh tiếng Việt toàn bộ
cả Cựu Ước và Tân Ước cho những tín hữu Tin Lành đọc như ngày hôm nay, dịch giả
Phan Khôi đã mất 5 năm dài có hơn. Thật là cả một công trình đáng trân trọng
lắm vậy.
Mục Sư Lê Hoàng Phu cho
biết: “Gia đình Cadman tiếp tục công tác dịch Kinh Thánh năm 1919, lần nầy với
sự cộng tác của ông Phan Khôi, một học giả và văn sĩ lỗi lạc, đã ở với họ trong
10 năm. Họ hoàn tất Cựu Ước năm 1925, sau khi đã duyệt xét kỹ lưỡng bởi các văn
sĩ, mục sư, giáo sĩ, kể cả Olsen, toàn bộ Kinh Thánh đã được in tại Hà Nội năm
1926.”
Một
Số Lời Nhận Xét Về Bản Dich Kinh Thánh Của Phan Khôi Năm 1926
Người
“Ngoại Đạo” nhận xét:
Về giá trị của bản dịch Kinh Thánh năm 1926, có một
số người nhận xét rằng: Nhà báo Vu Gia viết: “Nhìn chung, đây là bản dịch tốt.
Nhưng nói như vậy, chẳng khác nào khen phò mã tốt áo, bởi thời gian đã khẳng
định bản dịch ấy rồi.” [12].
Nhà văn Tô Hoài nhận xét: “Kinh thánh cả Tân ước,
Cựu ước của hội đạo Tin Lành , người ta bảo ông(PK-NV) dịch thuê, khi ấy ở Hải
Phòng, tôi cũng có đọc. Có chương Nhã ca lời rất thơ” [13].
Trong tác phẩm Người Quảng Nam, nhà thơ Lê Minh
Quốc viết về việc Phan Khôi dịch Kinh Thánh như sau: “Giai đoạn này,
ông đã làm một việc khó ai ngờ là sử dụng bản chữ Hán đối chiếu với bản chữ
Pháp để dịch Kinh thánh cho hội Tin Lành. Bản dịch của ông câu cú gẫy gọn,
trong sáng, văn phạm chuẩn mực, chứng tỏ một trình độ học vấn uyên thâm.” [14]
Đó là nhận xét của một số người “ngoại đạo” đã
khẳng định sự uy tín về bản Kinh Thánh xuất bản năm 1926 của người Tin
Lành.
Người
Tin Lành nhận xét:
Tôi tin chắc rằng bản Kinh Thánh Việt ngữ xuất bản
năm 1926 đã ăn sâu vào trong tâm khảm của những tín hữu Tin Lành tại Việt Nam,
tôi được biết có nhiều tín hữu Tin Lành đã thuộc nằm lòng khá nhiều câu Kinh
theo bản dịch ấy đến nỗi khó có thể thay đổi đi được trong tâm họ. Thậm
chí có không ít những Mục Sư, tín hữu Tin Lành quả quyết rằng chỉ có bản dịch
Kinh Thánh năm 1926 của nhà văn Phan Khôi là số một mà thôi, không bản dịch nào
hơn cả và rồi họ chỉ dùng độc có bản dịch đó để đọc, để học, để chia sẻ, để
giảng dạy. Nói như vậy để cho thấy rằng bản dịch Kinh Thánh năm 1926 đã có một
chỗ đứng rất vững vàng trong lòng rất nhiều những người theo đạo Tin Lành tại
Việt Nam trong một thế kỷ trôi qua. Ngoài nhà văn, dịch giả Phan Khôi ra,
được biết còn có nhà văn, dịch giả Trần Văn Dõng, cũng có góp phần trong việc
dịch Kinh Thánh ra Việt ngữ nữa.
Cá
nhân:
Bản thân tôi, nói thật lòng, cũng rất thích bản
dịch năm 1926 (mặc dù có chứa nhiều chất giọng Quảng Nam), nhưng tôi vẫn sưu
tầm, tham khảo, tra cứu nhiều bản dịch Kinh Thánh khác (bản Bản Dịch Mới, Bản
Hiệu Đính, Bản Phổ Thông, Bản dịch Công Giáo…) để xem và để sử dụng khi có cần
cho công việc viết lách, khảo cứu, chức vụ giảng dạy của mình. Nhưng dầu sao,
chúng ta cũng phải công nhận điều nầy, bản dịch năm 1926, cho đến nay, nhất là
với thế hệ lớn lên trong thời đại toàn cầu hoá nầy, đã có nhiều chữ khó
hiểu với họ, hơn là những bản dịch Kinh Thánh Việt ngữ hiện đại của người Tin
Lành mới được xuất bản trong vòng gần hai thập niên trở lại đây (gồm có các bản
Bản Dịch Mới, Bản Hiệu Đính, Bản Phổ Thông…).
Nói tóm lại, mặc dù bản
dịch năm 1926, cho đến nay, có những chỗ chưa sát với nguyên bản, hay có những
chữ khó hiểu cho thời đại ngày nay (như đã nói ở trên ), thì nó vẫn là bản dịch
rất đáng trân trọng cho chúng ta. Tôi tin chắc rằng những tín hữu Tin Lành sẽ
không thể nào không biết ơn các bậc tiền bối đã có nhiều công khó để cống hiến
cho họ một bản dịch Kinh Thánh Việt ngữ như đã có ngày nay, trong đó không thể
không nhắc đến tên tuổi của nhà văn, dịch giả Phan Khôi.
Bản Kinh Thánh mà hầu hết
những tín hữu Tin Lành Việt Nam đã sử dụng trong vòng mấy chục năm qua, kể từ
năm 1926 là lần xuất bản đầu tiên cho đến nay và tôi cũng tin chắc rằng nó sẽ
còn dùng cho đến lâu dài về sau này nữa.[15]
Bạn có thể đọc một số lịch bản dịch Kinh Thánh sau:
- Bản dịch Kinh Thánh Tiếng Anh cổ
- Bản dịch Kinh Thánh Cựu ước cổ
- Bản dịch toàn bộ Kinh Thánh cổ
- Bản dịch Kinh Thánh Tiếng Anh cổ
- Bản dịch Kinh Thánh Cựu ước cổ
- Bản dịch toàn bộ Kinh Thánh cổ
[1] Phần lớn KT được Phan Khôi dịch. Theo chính lời Phan Khôi mà Lại
Nguyên Ân sưu tập được thì ông dịch trọn bộ Tân ước và một phần ba cựu ước.
[3] Vu Gia, Phan Khôi – Tiếng Việt, Báo
Chí và Thơ Mới, NXB. Đại Học Quốc Gia TP. Hồ Chí Minh, 2003, p. 564.
[7] Tư liệu văn hóa, Báo Công An Nhân dân, http://vnca.cand.com.vn/vivn/tulieuvanhoa/2012/4/56960.cand , Truy cập 8:00 AM, 10/04/2012
[10] Phan Khôi, giới
thiệu và phê bình thánh kinh báo - Cơ quan của hội Tin Lành xuất bản
tại Hà Nội
[11] Nguyễn Thanh Xuân, Bước đầu
Tìm Hiểu Đạo Tin Lành Trên Thế Giới Và Ở Việt Nam (lưu hành nội bộ), NXB. Tôn
Giáo, Hà Nội, 2002, p. 373.
Mọi đóng góp về bài vở xin liên hệ tới chúng tôi qua email:
luaphucamhp@yahoo.com
Trang Hoithanhkienbai Blog: Một trang chia sẻ cho bạn về niềm tin nơi Thượng Đế trong Đức Chúa Giê-xu Christ: Tin tức, dưỡng linh, đời sống, hôn nhân, vvv..
0 Ý Kiến- Bình Luận- Nhận Xét :
Đăng nhận xét
NỘI QUY ĐĂNG NHẬN XÉT
» Hội Thánh Kiền Bái Blog cảm ơn bạn đã giành chút thời gian để đọc bài viết.
» Nếu có thắc mắc hay góp ý, bạn hãy để lại một nhận xét. Nhớ ĐỪNG ẨN DANH vì đây là điều TỐT để gây dựng Cơ Đốc.
» Nếu thấy bài viết hay hãy chia sẻ với những người thân, bạn bè biết.
» Vui lòng đăng những nhận xét, bình luận phải lịch sự và gõ tiếng Việt có dấu .
Những lời comment thiện ý của bạn sẽ giúp trang Hoithanhkienbai Blog ngày một phát triển! Thank you!!!