Chữ Thứ Mười Tám
TZADE
Số tiêu biểu: 90
|
Chữ thứ mười tám trong mẫu tự Hy-bá-lai là chữ TZADE. Phát âm như TS.
Chữ nầy có vài ý nghĩa nhưng rất lờ mờ không rõ ràng lắm. Nhưng một ý nghĩa được khẳng định là "đầu phục" hay "đầu hàng". Chữ nầy cũng giống vài chữ khác trong mẫu tự Hy-bá-lai, tức là khi chúng đứng giữa những chữ khác cùng nhóm thì hình dáng như thường, nghĩa là có hình cong, còn nếu chúng đứng sau chót thì lại thẳng lên và dài thêm ra, cũng như chữ CAP, NUN, PE v. v... Riêng chữ TZADE nầy hơi khác một chút, ấy là khi nó ở giữa một nhóm chữ thì cong lại giống như một người quì gối đưa hai tay lên trời, còn khi nó ở sau chót thì hình dáng lại thẳng đứng lên giống như một cây có hai cái đọt. Ông MacMillan cho rằng hiện nay phần đông loài người trên thế gian vẫn chưa chịu đầu hàng Thượng Ðế, chưa chịu qui phục Ngài. Họ luôn luôn chống nghịch với Ngài, cứ quyết tâm tranh chiến cùng Ngài không thôi. Thậm chí một số người tuy đã thuộc trong hàng ngũ của đạo binh thiên quốc, núp dưới bóng cờ thập tự, chịu sự huấn luyện và điều khiển của vị nguyên soái là Giê-xu Christ, thế mà nhiều lúc cũng không đầu phục Ngài cách hoàn toàn, cũng có lần chống nghịch cùng Ngài.
Ðầu phục người nào tức là ở dưới quyền điều khiển của người ấy. Một người hoàn toàn đầu phục Chúa là người hoàn toàn thuộc về Chúa, người ấy ở dưới quyền điều khiển của Chúa, không có gì thuộc riêng về mình cả: sự sống, thân thể, thì giờ, tiền bạc, danh dự, tình cảm và gia đình đều thuộc quyền sở hữu của Chúa. Ngài đòi hỏi người ấy phải dâng tất cả cho Ngài cách vui lòng không phải gượng ép. Trước kia chúng ta là thù nghịch với Chúa, nhưng nay chúng ta được hòa thuận lại với Ngài thì chúng ta không còn là của chúng ta nữa. Chúng ta là của Chúa. Ông Phao-lô đã nói trước kia ông phó mình làm tôi sự gian ác, thì bây giờ ông cũng hoàn toàn làm tôi tớ cho Ðấng Christ " ...mà nay trở nên sống và dâng chi thể mình cho Ðức Chúa Trời như là đồ dùng về sự công bình" (Rô-ma 6:13).
Khi chúng ta yêu mến một người, thường chúng ta bị người ấy chinh phục. Bất cứ về phương diện nào, tình cảm hay ý thích, khả năng hay nghệ thuật v. v... chúng ta có thể bị khuất phục mà không ngờ. Dù người ấy không đòi hỏi gì cả nhưng chúng ta cũng tìm mọi cách làm cho người mình yêu mến được vui lòng. Nhất là trong tình yêu; chúng ta có thể bỏ nhiều thời giờ nghĩ đến người yêu, hay làm bất cứ điều gì dù khó nhọc đến đâu, miễn sao cho người ấy hiểu được lòng mình!
Chúng ta hẳn không quên câu chuyện Gia-cốp, vì yêu Ra-chên nên "coi bảy năm bằng chừng đôi ba bữa". Thật là một sự hi sinh quá lớn cho tình yêu. Ðấng Christ đang cần những con người "đầu phục Ngài hoàn toàn, yêu mến Ngài tha thiết" đến nỗi bằng lòng hi sinh sức lực, thì giờ và mọi vật cho Ngài cách trọn vẹn.
Có người bằng lòng dâng tiền bạc để hầu việc Ngài, nhưng không chịu dâng thì giờ cho Ngài, như thế cũng chưa hoàn toàn đầu phục Ngài. Có người suốt đời họ không có thì giờ thờ phượng Chúa, không có thì giờ nhóm cầu nguyện, không có thì giờ thăm viếng người đau yếu, không có thì giờ làm chứng về Chúa, không có thì giờ an ủi người buồn khổ v. v... Nhưng thật ra không phải người ấy không có thì giờ, nhưng chỉ vì không thích những việc ấy. Bổn phận Cơ-đốc-nhân là phải hội đủ các điều kiện trên, không nên khước từ tình yêu của Chúa đối với mình. Ngài thật đã yêu chúng ta tha thiết, yêu đến nỗi Ngài bằng lòng chết vì chúng ta trên Thập tự giá, Ngài bằng lòng hi sinh để được chúng ta!
Một lần kia có người hỏi tiến sĩ Kelman rằng: "Làm sao tiến sĩ có thể đọc nhiều sách như thế? Thì giờ đâu để đọc những sách ấy?" Ông đáp rằng: "Tôi phải xếp qua nhiều việc khác để có thì giờ đọc sách". Tại sao vị tiến sĩ nầy bằng lòng bỏ qua những việc khác? Vì ông ta thích đọc sách hơn làm việc khác, đọc sách là lẽ sống của ông ta, đọc sách khiến ông ta vui thỏa hơn bất cứ làm việc gì khác. Ông ta đã đầu phục thú mê đọc sách của mình, cái thú đọc sách đã điều khiển được ông ta, khiến ông ta dành nhiều thì giờ để đọc sách. Cũng một lẽ ấy, khi một người chịu phục dưới quyền điều khiển của Ðấng Christ thì chính người ấy sẽ vui thích làm công việc Ngài, họ sẽ để mọi việc khác lại một bên, lo việc Chúa trước nhất, hầu việc Chúa không chán, không mệt. Họ đã thoát khỏi sự ràng buộc của bản tánh thiên nhiên để tự do trong sự hầu việc Chúa. Phước thay cho ai là người hoàn toàn đầu phục Chúa! Chỉ Chúa là Ðấng đáng cho chúng ta say mê và đầu phục. Thánh Phao-lô khi đã nhận biết chân lý nầy cách rõ ràng thì ông đã dõng dạc tuyên bố: "Vì cớ Ðấng Christ, tôi đã coi sự lời cho tôi như là sự lỗ vậy... vì sự nhận biết Ðấng Christ là quý hơn hết, Ngài là Chúa tôi, và tôi vì Ngài mà liều bỏ mọi điều lợi đó" (Phi-líp 3:7,8).
Trở về trang đầu
Mọi đóng góp về bài vở xin liên hệ tới chúng tôi qua email:
luaphucamhp@yahoo.com
Trang Hoithanhkienbai Blog: Một trang chia sẻ cho bạn về niềm tin nơi Thượng Đế trong Đức Chúa Giê-xu Christ: Tin tức, dưỡng linh, đời sống, hôn nhân, vvv..