Ở Âu-châu, một bà kia có một con trai. Lúc đã đầu bạc, răng long, lưng khòm, mà thóp, bà có suy nghĩ đến tương lai của đời mình, thì sợ hãi lắm, nên vội vàng tin cậy Chúa Jêsus để được cứu rỗi linh hồn. Khi bà công nhận Jêsus làm Chúa của mình thì lòng bà có một sự vui mừng lạ lùng đến nỗi cây viết của nhà đại văn hào cũng không thể nào tả ra được. Về nhà, bà khuyên con hối tội, đổi lỗi, để được nhờ ơn cứu rỗi của Chúa Jêsus. Người con tức giận phản đối mẹ một cách kịch liệt. Nhưng bà mẹ cứ giữ thái độ ôn hòa, hằng ngày khuyên con cải tà quy chánh, tin cậy Chúa Jêsus để được hưởng vĩnh phước thiên thượng. Người con nói với mẹ rằng: “Xin mẹ đừng nói tới cái tên Jêsus nữa. Nếu mẹ nói hoài thì con bỏ nhà đi đó.” Tuy con nói lỗ mãng như vậy, nhưng bà mẹ cũng cứ năn nỉ khuyên con tin Chúa. Người con tức mình quá, bỏ nhà ra đi. Con ấy ra đi, nhưng không biết đi đâu, thơ thơ thẩn thẩn, bỗng gặp một chiếc xe hơi chở khách, y liền mua một vé lên ngồi trên xe. Mới ngồi, gặp hai ông già đương đàm luận với nhau về sự tái lâm của Chúa Jêsus, y tức tối trong lòng, liền bỏ xe đó qua xe khác. Lại gặp hai người đang tra xem Kinh Thánh, cũng nói về Jêsus, y miệng nói lâm râm coi bộ khó thương lắm: “Cái gì mà đi đâu cũng nghe nói Jêsus! Thôi xuống đi phứt!” Y liền mua vé xuống tàu thủy. Một chốc, lại gặp một bọn nam nữ sinh viên đi dự hội phấn hưng về, họ đến gần y, trước còn làm quen, sau cũng khuyên y trở lại tin cậy Chúa Jêsus. Bọn đó nói chưa dứt lời, thì y tay gãi đầu, tay bịt tai, chân đi lập cập, còn miệng nói: Cái gì vậy? Cái gì vậy? Đi đâu cũng nghe nói Jêsus! Y liền bỏ phứt cái giấy tàu rồi lên bộ. Trong khi đi, mặt ủ, mày ê, có dáng thất vọng, nhưng vừa đi được một đỗi xa, y gặp một người mặt hớn hở, tay kẹp sách, biểu y rằng: “Anh hãy mua sách này mà xem, vì trong đó nói Jêsus là Cứu Chúa của nhân loại.” Y liền là to: “Jêsus gì mà Jêsus! Đi đâu cũng nghe Jêsus!”Đọan y cắm đầu chạy... gặp một người gác đường, y bèn hỏi: Anh ơi, xin anh chỉ cho tôi một nơi để cho tôi khỏi gặp Jêsus, kẻo lòng tôi khó chịu lắm! Người gác đường đó suy nghĩ một hồi rồi nói: Anh nầy trớ trêu quá! Hiện nay đạo Tin Lành giảng khắp năm châu, danh Cứu Chúa đồn vang bốn biển, chỗ nào không có mà anh hỏi kỳ vậy? Ờ, có!... – Nơi nào anh? Anh! Xin anh làm ơn chỉ giùm. -Chỉ địa ngục không có Jêsus. Nếu anh muốn không thấy mặt Ngài, thì phải xuống nơi địa ngục. Nghe người đó nói như vậy, y suy nghĩ lại hồi lâu, trong lòng cảm động quá đỗi, bèn về nhà xin mẹ tha lỗi cho, và quyết định hối tội cải quá, tin kính Chúa Jêsus. Hỡi độc giả! Hãy suy nghĩ về con người ngu dại chê bỏ Chúa Jêsus đó, chạy chỗ nầy, qua chỗ nọ, để thoát khỏi Jêsus, nhưng tội nghiệp thay! “Chạy trời, sao khỏi nắng?” Rốt lại, cũng phải đầu phục Jêsus, vì sợ linh hồn phải vào địa ngục. Hiện nay, ai là người khinh dể Chúa Jêsus, chưa công nhận Ngài, thì nên mau mau ăn năn tin cậy Chúa, vì Kinh Thánh chép: “Kìa, hiện nay là thì thuận tiện, kìa, hiện nay là ngày cứu rỗi!” – Trí bổn thuật –
Mọi đóng góp về bài vở xin liên hệ tới chúng tôi qua email:
luaphucamhp@yahoo.com
Trang Hoithanhkienbai Blog: Một trang chia sẻ cho bạn về niềm tin nơi Thượng Đế trong Đức Chúa Giê-xu Christ: Tin tức, dưỡng linh, đời sống, hôn nhân, vvv..
0 Ý Kiến- Bình Luận- Nhận Xét :
Đăng nhận xét
NỘI QUY ĐĂNG NHẬN XÉT
» Hội Thánh Kiền Bái Blog cảm ơn bạn đã giành chút thời gian để đọc bài viết.
» Nếu có thắc mắc hay góp ý, bạn hãy để lại một nhận xét. Nhớ ĐỪNG ẨN DANH vì đây là điều TỐT để gây dựng Cơ Đốc.
» Nếu thấy bài viết hay hãy chia sẻ với những người thân, bạn bè biết.
» Vui lòng đăng những nhận xét, bình luận phải lịch sự và gõ tiếng Việt có dấu .
Những lời comment thiện ý của bạn sẽ giúp trang Hoithanhkienbai Blog ngày một phát triển! Thank you!!!