“Ấy lại là cớ mà ta chịu khổ. Nhưng ta chẳng hổ thẹn vì biết ta đã tin Đấng nào, chắc rằng
Đấng ấy có quyền phép giữ sự ta đã phó thác cho đến ngày đó”
(II Timôthê 1.12).
Vài năm trước khi chiếc Titanic bị nạn, hành khách trên tuyến đường biển khác đã đối diện với sự kinh khủng trong ban đêm. Đó là chiếc Empire State, và một nhân sự hệ phái Trưởng lão có tên là Phoebe Palmer có mặt ở trên boong. Buổi tối thật là im lặng, dòng nước không bị khuấy động. Thình lình, có tiếng nổ tạo ra chuyển động lắc con tàu giống như một nồi hơi bị nổ vậy, làm cho hành khách bật ra khỏi giường của họ trong sự hốt hoảng. Khi họ đang trong tình trạng hoảng hốt như thế, chỉ có Phoebe Palmer cất tiếng hát vang các bài thánh ca trên boong tàu. Nhiều người khác hoạ theo, và không bao lâu sự bình an được phục hồi lại. Sau khi mối nguy hiểm qua rồi, và tất cả hành khách đều được an toàn, có người đến hỏi Phoebe: “Bà không sợ sao?”
Bà đáp: “Không, cảm ơn Chúa!”, bà giải thích rằng từ lúc có tiếng nổ, II Timôthê 1.12 đã hiện đến cùng bà với một sức mạnh đến nỗi bà chỉ biết cất tiếng hát ca tụng Đấng có quyền giữ mọi sự đã được phó thác cho Ngài.
Nhà văn có đời sống tin kính là Samuel D. Gordon vốn biết một phụ nữ đã học thuộc lòng rất nhiều câu Kinh thánh, nhưng tuổi tác đã cất khỏi ký ức của bà mọi câu Kinh thánh trừ ra câu nầy: …“ấy lại là cớ mà ta chịu khổ. Nhưng ta chẳng hổ thẹn vì biết ta đã tin Đấng nào, chắc rằng Đấng ấy có quyền phép giữ sự ta đã phó thác cho đến ngày đó”.
Thật ra, bà chỉ còn nhớ… “sự ta đã phó thác cho Ngài” mà thôi. Khi bà đến bên giường hấp hối chờ chết, những người thân của bà để ý thấy môi miệng bà mấp máy. Cúi sát xuống gần, họ nghe bà lặp đi lặp lại một từ duy nhất: “Ngài, Ngài, Ngài”.
Tấn sĩ Gordon nhận thấy bà đã quên hết cả quyển Kinh thánh, nhưng còn nhớ mỗi một từ mà thôi. Nhưng trong một từ ấy, bà đã có toàn bộ Kinh thánh.
Đây cũng là câu gốc của Michael Faraday, nhà khoa học người Anh, ông đã đi tiền phong nghiên cứu hiện tượng điện phân và chất có từ tính. Ông là một Cơ đốc nhân rất kỉnh kiền, luôn tìm cách làm chứng cho Đấng mà ông đã đem lòng tin cậy.
Người ta rất có ấn tượng với tri thức và các lý thuyết của ông, rồi trên giường nằm hấp hối, người ta hỏi ông: “Đâu là những nghiên cứu của ông?”
Ông đáp: “Nghiên cứu hả? Nghiên cứu! Tôi chẳng có một nghiên cứu nào hết! Tôi đang yên nghỉ trên những điều chắc chắn. Tôi biết Đấng tôi đã tin và biết chắc rằng Ngài có quyền giữ mọi sự mà tôi đã phó thác cho đến ngày đó”.
Mọi đóng góp về bài vở xin liên hệ tới chúng tôi qua email:
luaphucamhp@yahoo.com
Trang Hoithanhkienbai Blog: Một trang chia sẻ cho bạn về niềm tin nơi Thượng Đế trong Đức Chúa Giê-xu Christ: Tin tức, dưỡng linh, đời sống, hôn nhân, vvv..