Những con người cùng khổ này, những con người bị đền thờ và tôn giáo loại bỏ này, những con người bị trói chặt trong cảnh cùng đường này, bỗng nhiên trở thành những con người hưởng được vinh dự lớn lao nhất, là những người đầu tiên nhất, nhận được bản tin quan trọng nhất đến từ thiên sứ, về một sự kiện quan trọng nhất và mầu nhiệm nhất: đó là Đấng Tạo Hóa giáng sinh, hóa thân thành người, đến viếng thăm thế giới do chính Ngài sáng tạo, để rồi cứu chuộc tạo vật dấu yêu nhất của Ngài trở về nơi chốn phước hạnh đời đời.
Kính thưa quý thính giả,
Giáng Sinh là một sự kiện lịch sử quan trọng nhất, xảy ra cách đây hơn 2000 năm, khi Đấng Tạo Hóa sai Con Một của Ngài đến thế gian này, nhập thế làm người, trong một hài nhi mang tên Giê-xu.
Hài nhi Giê-xu không phải là một tạo vật mới, nhưng chính là Đấng Tạo Hóa giáng sinh, hóa thân thành một con người như mỗi một chúng ta, để sống giữa vòng nhân loại.
Chúa Cứu Thế Giê-xu được người nữ đồng trinh sinh ra, với đời sống thánh khiết và trọn vẹn từ thuở lọt lòng, để rồi mới có thể trở nên một của tế lễ toàn hảo dâng lên Thiên Chúa, chịu hy sinh lãnh món nợ tội cho muôn người, chết thay cho toàn nhân loại trên cây thập tự.
Theo những sử kiện Giáng Sinh được ghi chép trong Kinh Thánh, thì sau khi nhận được lời báo tin của vị thiên sứ, nàng trinh nữ Ma-ri đang cư ngụ tại vùng Na-xa-rét, xứ Do-thái, được thụ thai bởi quyền năng thiên thượng.
Giô-sép, lúc ấy đang còn đính hôn với Ma-ri. Sau khi được thiên sứ hiện đến và giải thích về chương trình cứu rỗi nhân loại qua hài nhi Giê-xu, Giô-sép mới ưng thuận cưới Ma-ri làm vợ để bảo bọc bào thai thánh.
Khi ngày sinh nở hài nhi Giê-xu sắp đến, xảy ra sự việc hoàng đế Augustus ra chiếu chỉ kiểm tra dân số toàn đế quốc La-mã, trong đó có xứ Do-thái đang ở dưới sự cai trị của La-mã thời bấy giờ. Theo lệnh của hoàng đế, thì mọi người phải trở về quê quán của mình để đăng tên vào sổ bộ. Vì Giô-sép quê quán ở Bết-lê-hem, cho nên chàng phải rời Na-xa-rét, đem Ma-ri cùng đi, trở về lại làng quê của mình, cách đó khoảng 80 dặm đường bộ về phía nam.
Khi đến Bết-lê-hem thì Ma-ri chuyển bụng sinh nở. Tiểu thôn Bết-lê-hem, bình thường vốn vắng lặng, nay bỗng đông đúc khắp thập hương trở về quê quán để đăng tên vào sổ bộ. Các nhà trọ không còn chỗ, cho nên Ma-ri phải sinh con trai tại một chuồng súc vật, đặt hài nhi Giê-xu vào một máng cỏ.
"Nào là thiên sứ đến báo tin. Nào là còn trinh nữ nhưng mang thai do quyền năng thiên thượng.
Thế nhưng tại sao lại phải lặn lội trên con đường bộ gập ghềnh đầy hiểm trở gần một tuần lễ, trong lúc sắp sinh nở, để đến nơi tiểu thôn Bết-lê-hem bé nhỏ này?
Tại sao Con Thiên Chúa lại giáng sinh trong nơi máng cỏ dơ bẩn và nghèo nàn như vậy?"
Trong lúc còn mệt nhoài, phần vì đường xa, phần vì vừa mới sinh con, phần vì ngạc nhiên về nơi chốn sinh nở thật dơ bẩn tầm thường, thì Ma-ri càng ngạc nhiên hơn nữa, khi một nhóm người chăn chiên, áo quần rách rưới và bẩn thỉu, tìm đến chuồng chiên, xin được ra mắt hài nhi Giê-xu, để được chiêm ngưỡng Con Trời vừa giáng hạ.
Tại sao những người chăn chiên này lại biết nơi sinh hạ của hài nhi Giê-xu mà tìm đến?
Tại sao họ biết đây là Con Trời giáng hạ mà tìm đến tôn thờ?"
Sử gia Lu-ca ghi chép và giải thích sự việc lạ lùng này như sau:
"Trong vùng đó, có mấy người chăn chiên ở ngoài đồng, thức đêm canh bầy chiên.
Một thiên sứ của Chúa hiện đến, hào quang Chúa tỏa sáng chung quanh nên họ rất khiếp sợ.
Thiên sứ bảo: "Đừng sợ! Vì này tôi báo cho các anh một Tin Mừng, một niềm vui lớn cũng là Tin Mừng cho mọi người.
Hôm nay, tại thành Đa-vít, một Đấng Cứu Thế vừa giáng sinh cho các anh. Ngài là Chúa Cứu Thế, là Chúa.
Đây là dấu hiệu cho các anh nhận ra Ngài: Các anh sẽ gặp một hài nhi bọc trong khăn đặt nằm trong máng cỏ."
Bỗng nhiên, một đạo thiên binh xuất hiện cùng với thiên sứ ấy, ca ngợi Đức Chúa Trời:
"Vinh danh Thiên Chúa trên trời.
Bình an dưới đất cho người Ngài thương."
Sau khi các thiên sứ lìa họ về trời, mấy người chăn chiên rủ nhau: "Chúng ta hãy vào thành Bết-lê-hem, xem việc vừa xảy ra mà Chúa đã cho ta hay!"
Họ vội vàng ra đi, tìm gặp được Ma-ri với Giô-sép, và thấy hài nhi đang nằm trong máng cỏ. Thấy vậy, họ thuật lại lời thiên sứ nói về hài nhi.
Ai nghe cũng đều ngạc nhiên về những lời tường thuật của mấy người chăn chiên. Còn Ma-ri thì ghi khắc những lời ấy và để tâm suy nghiệm" (Lu-ca 2:8-19)
Quý thính giả thân mến,
Chung quanh tiểu thôn Bết-lê-hem là những cánh đồng cỏ và những sườn đồi, rất phù hợp cho việc chăn nuôi chiên. Chính vua Đa-vít lừng lẫy của dân tộc Do-thái, cũng xuất thân là một người chăn chiên từ tiểu thôn Bết-lê-hem này.
Những người chăn chiên thường phải thức đêm để canh bầy chiên. Họ chia một đêm thành bốn canh: lúc chiều tối, lúc nửa đêm, lúc chạng vạng hừng đông gà gáy và lúc bình minh; rồi thay phiên nhau canh gác; khi người này thức gác thì người khác được ngủ nghỉ trong lều hay trên mái canh.
Họ phải canh gác bầy chiên vào ban đêm, để bảo vệ bầy súc vật khỏi nanh vuốt của đám chó sói hay lũ chồn cáo, hay đám trộm cướp ưa hành động vào lúc tối trời.
Đời sống của những người chăn chiên thường rất cô đơn, lam lũ, phải đối diện thường xuyên với những nguy hiểm và thường cũng rất nghèo khổ. Họ là những người cùng khổ của xã hội thời bấy giờ.
Ấy vậy mà, sự cùng khổ của họ cũng chưa thấm vào đâu, khi so với một nỗi bất hạnh khác mà họ phải gánh chịu. Đó là, theo lễ nghi tôn giáo của xứ Do-thái, thì những người chăn chiên bị liệt vào loại "dơ bẩn" hay "ô uế". Trong công việc mỗi ngày, họ phải ra tay để giúp đỡ đẻ cho chiên, tay họ phải dính máu; hay họ phải mang xác chiên chết đi chôn, tay họ bị dính vào xác chết. Khi chiếu theo luật lệ tôn giáo xứ này, vì tay người chăn chiên thường dính máu hay dính vào xác chết, nên họ không còn được xem là "tinh sạch", không còn được xứng đáng để bước vào đền thờ như bao nhiêu người khác. Họ là những người bị đền thờ hay tôn giáo loại bỏ ra ngoài.
Những người chăn chiên còn bị trói chặt trong một cái vòng lẩn quẩn, không sao thoát ra được. Không những họ bị liệt vào hạng "ô uế và dơ bẩn", nhưng họ còn phải luôn luôn có mặt với bầy chiên để chăm sóc chúng, cho nên họ chẳng bao giờ có được cơ hội để đi đến đền thờ, để được dâng của lễ chuộc tội hầu làm cho mình được "sạch" trở lại cả. Họ là những con người cùng đường tuyệt vọng, không có một lối thoát cho cuộc đời.
Từng đêm, từng đêm dài, họ thức đêm để canh giữ bầy chiên. Cuộc đời họ như một đêm đen kéo dài đến bất tận, trong nỗi tuyệt vọng khốn cùng.
Cho đến một đêm kia, cách đây hơn 2000 năm, thì bóng đêm đen tuyệt vọng của đời họ đã hoàn toàn tan biến. Một thiên sứ đã hiện ra với họ trong đêm trong lúc họ thức khuya canh giữ bầy chiên; vinh quang Thiên Chúa tỏa rực khắp bầu trời khiến họ thoạt tiên vô cùng hoảng sợ.
Những con người cùng khổ này, những con người bị đền thờ và tôn giáo loại bỏ này, những con người bị trói chặt trong cảnh cùng đường này, bỗng nhiên trở thành những con người hưởng được vinh dự lớn lao nhất, là những người đầu tiên nhất, nhận được bản tin quan trọng nhất đến từ thiên sứ, về một sự kiện quan trọng nhất và mầu nhiệm nhất: đó là Đấng Tạo Hóa giáng sinh, hóa thân thành người, đến viếng thăm thế giới do chính Ngài sáng tạo, để rồi cứu chuộc tạo vật dấu yêu nhất của Ngài trở về nơi chốn phước hạnh đời đời.
Thiên Chúa báo tin sự giáng sinh của Con Một của Ngài, đến với những người chăn chiên nghèo khổ cùng đường đầu tiên hết, bởi vì đó là tin vui dành cho tất cả mọi người, kể cả những người nghèo hèn thấp kém nhất trong chính ta.
Con Trời cũng giáng hạ nơi chuồng chiên máng cỏ đơn sơ, để những người chăn chiên thấp hèn cũng có thể đến được với Ngài mà thờ lạy, bởi vì bất kỳ ai cũng có thể đến thật gần với Chúa Cứu Thế Giê-xu.
Vinh quang rực rỡ của Thiên Chúa, trong lịch sử của tuyển dân Do-thái, trước đó chỉ bày tỏ ra cho các vị tiên tri, các bậc vua chúa. Nhưng chỉ duy trong đêm Chúa Cứu Thế Giê-xu giáng sinh, vinh quang rực rỡ đó được bày tỏ cho những người nghèo khổ cùng đường, như một tiếng kèn báo hiệu thời kỳ ân điển của Thiên Chúa đang mở rộng ra cho tất cả mọi người, như lời tiên tri đã được loan báo khoảng 700 năm trước đó về sứ mạng của Con Trời rằng:
"Ngài sai Ta đi băng bó những tấm lòng tan vỡ, tuyên cáo cho các nô lệ được tự do, và mở cửa ngục tù để phóng thích những người bị xiềng xích, để công bố năm đặc ân của Chúa và ngày tưởng thưởng của Thiên Chúa, để an ủi tất cả những người tang chế khóc than, để nức lòng ca ngợi thay vì buồn rầu nặng trĩu, để họ được gọi là những cây sồi công chính, do Chúa trồng để làm đẹp mặt Ngài" (Ê-sai 61:1-3)
Bản tin Giáng Sinh cho những người chăn chiên cùng khốn năm nào, cũng là bản tin Giáng Sinh tràn đầy hy vọng cho tất cả mọi người, là sứ điệp chan chứa tình yêu thương vô đối của Thiên Chúa đang dành cho chính tôi và bạn.
Ước mong quý vị và các bạn đón nhận Chúa Cứu Thế Giê-xu vào trong đời sống mình ngay giờ này. Lời Cầu Nguyện với Chúa Giê-xu tại đây!
Thân chào quý vị và các bạn.
Tùng Tri- Phat Thanh hy vong
Mọi đóng góp về bài vở xin liên hệ tới chúng tôi qua email:
luaphucamhp@yahoo.com
Trang Hoithanhkienbai Blog: Một trang chia sẻ cho bạn về niềm tin nơi Thượng Đế trong Đức Chúa Giê-xu Christ: Tin tức, dưỡng linh, đời sống, hôn nhân, vvv..